Tình yêu văn chương:
Ta cùng em ngôi đền cổ kính linh hồn mong manh bóng thời gian trôi nhanh thăm thẳm cõi mênh mông vô tận bao lớp người lầm lẫn xót xa đau đớn thay lòng ai vật vã đêm khuya thổn thức trái tim già thời gian lặng lẽ trôi không gian bao la quẩn quanh niềm hy vọng cho ta kiếp sống con người nhưng chỉ là khoảnh khắc em ơi! thiên nhiên có lừa ta không nhỉ? mới yêu sao đã vội xa rời? anh muốn dòng sông ngừng trôi! để được trong em mãi mãi!Tác giả bài viết: LÊ VĂN THỌ-SÁNG TÁC
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn