Ngọn lửa bùng lên chói lòa, xé tan màn đêm vắng.
Có tiếng chân người lúc trước còn rón rén,
Nay hùa vào uỳnh vang trốn chạy chói lòa .
Trăng chẳng là trăng khi mưa rớt. Thà rằng sầm sập hay rào rào, Sao cứ mưa rả rích?
Màn đêm buông xuống đen như mực,
Mặt trời ló rạng cũng chìm đi,
Chẳng thấy gì.
Sao nhận ra nhau là thật? Vũ Minh Huệ