
Dù biết mình không phải là cây
Tôi vẫn không thể tự mình dịch chuyển.
Dù biết mình không phải là chim
Tôi vẫn muốn bay.
Và tôi vẫn muốn bơi, dù biết mình không phải là cá.
Có lẽ tôi đã không bình thường?
Tôi cứ bám vào đáy sông sâu mà mơ bơi về phía mặt trời và bay trong lòng biển cả…
Có lẽ tôi đã sai?
Bởi đã mong ước những điều không tưởng dù vẫn ý thức mình là ai, là cái gì và từ đâu …
Nhưng có ai trong đời không mơ
Không bao giờ cố bám, cố bấu víu vào một điều gì đó?
Có ai trong đời không một lần muốn thoát
Thoát khỏi điều bình thường, thoát khỏi điều vĩ đại, thoát khỏi vòng quay làm sây xẩm mặt mày … ?
Tôi bám vào đáy sông sâu, bơi về phía mặt trời
Nhìn trái đất và mặt trăng:
Thấy kẻ muốn thoát khỏi mặt trời, kẻ muốn vùng ra tránh xa trái đất …
Và vướng vào một vòng quay khác.
Tôi bám vào đáy sông sâu, bay trong lòng biển cả
Thấy mặt trời ngâm mình. Thấy mặt trăng ngâm mình. Thấy đàn cá ngâm mình
Và tôi thấy núi lửa dù đã trốn dưới đáy đại dương vẫn không thoát khỏi cơn giận giữ
Những dòng nham thạch sùng sục phun ra như muốn thiêu đốt mặt trời, phá hủy mặt trăng…
Tất cả diễn ra trước mắt của đàn cá
Đàn cá muốn khóc,
Cũng có lúc chúng đã muốn bơi vào bầu trời nên bay trên mặt nước
May mà rơi.
Tôi muốn khóc
Nhưng nước biển còn mặn chát hơn nước mắt.
Im lặng.
Tôi là người bình thường?
Vũ Minh Huệ